Thư gửi mẹ
"Khi mẹ ném những bọc
nilon đồ ăn thừa ra đường, mặc kệ những người đi xe máy, xe ôtô đi ngang qua đè
bẹp và làm dơ dáy đường phố, mẹ có nghĩ đến những cô chú công nhân vệ sinh môi
trường phải cực khổ vì hành động của mẹ không?"
Con không biết mẹ có
đọc được những dòng này của con gái cưng của mẹ hay không? Nhưng con mong những
ai khi đọc được những dòng con viết hãy dành ra 5 phút để ngẫm nghĩ và để thay
đổi cách sống, cách nhìn của mình.
Mẹ ơi! Con rất yêu
thương, rất kính trọng mẹ nhưng con lại không vui vì cách dạy của mẹ dành cho
con và các em. Hằng ngày mẹ vẫn dạy con lễ nghĩa, vẫn nói cho con nghe những
lời hay ý đẹp, hướng chúng con đến chân thiện mỹ. Thế nhưng con lại rất nhiều
lần nhìn thấy những việc làm, những hành động “không đẹp” của mẹ. Có lẽ mẹ cũng
như nhiều bậc phụ huynh trong cái thời buổi bon chen cơm áo gạo tiền này không
chú ý đến! Song những người trẻ như con thì lại ám ảnh sâu sắc những việc làm,
những hành động không đẹp đó mẹ yêu ạ!
Con thương mẹ lắm, con thương mẹ nhất trên
đời này nhưng con cũng rất giận mẹ khi:
- Khi con nhìn thấy mẹ sau bữa cơm là rất
nhiều túi nilon, bao bì nilon đựng đồ ăn sẵn mua từ siêu thị. Trong khi mẹ có thể đựng chúng
trong những bịch bằng giấy tiêu hủy được mà con vẫn thường mua ở BigC về, chúng
sẽ không cần hàng triệu năm để phân hủy và gây ô nhiễm môi trường như những cái
túi nilon siêu mỏng kia.
- Khi con thấy mẹ ném những bọc đồ ăn thừa
ra đường, mặc kệ những người đi xe máy, xe ôtô đi ngang qua đè bẹp và làm dơ
dáy đường phố. Mẹ có nghĩ đến những cô chú công nhân vệ sinh môi trường phải
cực khổ vì hành động của mẹ không?!
- Khi con thấy mẹ chở anh em con đi ăn sáng
mà giấy lau tay, lau miệng bị mẹ vứt bừa bãi xuống gầm bàn. Trong khi ngay sau
lưng mẹ là một thùng đựng rác mà chủ tiệm đã dán một tờ giấy A4 lên đó ghi rõ
“Quý khách vui lòng bỏ rác vào thùng!”
- Khi mẹ cho rằng đồng tiền mình mất đi thì
mình được hưởng nên mẹ cứ vô tư đổ đồ ăn xuống cống trước nhà. Mẹ có từng thấy
những anh công nhân chui rúc để móc bùn cát, chất thải từ cống lên không mẹ? Mẹ
có nghĩ đến những người cần một miếng cơm no lòng, cần một manh áo ấm thân
không mẹ.
- Khi mà mẹ mắng con vì một vài lần con lên
xe trễ, con lên xe trễ vì con nhặt những bọc rác bị người ta vứt bừa ra đường
bỏ vào thùng rác. Những lúc đó mẹ giận con nhưng mẹ có hiểu cảm giác của con
không mẹ.
Con biết mẹ là một người phụ nữ tốt, một
người mẹ người vợ tuyệt vời của gia đình. Những việc làm của mẹ không xấu và
không là bản chất của con người mẹ. Nhưng con mong mẹ hãy thay đổi, chỉ cần một
chút chú ý hơn, chú tâm hơn thì mẹ sẽ không làm chúng con buồn vì những hành
động không đẹp này nữa.
Nếu mẹ đọc những dòng này và giận con gái,
thì con gái sẽ khóc đấy mẹ yêu ạ.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét